THÔNG BÁO MỚI

[Image: cute_055.gif]

~~ 2 THÔNG BÁO MỚI ~~

 mình đã thi xong Đại học lâu r nhưng lười nhác quá nên bây giờ mới trở về :”> Tin vui là đã đậu Đại Học , tin buồn là hiện tại nhóm mình đang chú tâm cho việc cosplay nên việc edit Đoạn Hồng Lâu phải tạm ngưng 1 thời gian T.T (bạn nào nhận mình cũng mừng =]] )

Tiếp tục kêu gọi những bạn có sở thích cosplay tại HCM , nếu được hãy tham gia chung với bọn mình 😡 nhất định là có ưu đãi và giúp đỡ (không tin cứ hỏi bọn mem,chúng nó được vỗ béo ăn chơi lợi lộc đấy thôi =)) )

1. Mình xin nói lại về nhóm cosplay của bọn mình

Nhóm mình có những Project chung , thành viên có thể tham gia hoặc không đều được ^^ thậm chí nếu các bạn muốn cosplay 1 bộ đơn,ko nằm trong dự án của nhóm.Mình và đội hậu cần sẽ giúp các bạn từ việc may đồ cos , make up và cả chụp ảnh . Chỉ có điều ảnh làm ra phản gán mác tên nhóm chứ không phải chỉ có tên cosplayer :”>

PJ chính hiện tại của nhóm là Túy Nhan Hồng_Kết kết (đam mỹ)

PJ nhỏ (do các thành viên trong nhóm chủ động cos đơn ) : Vocaloid , Tiên Kiếm Kỳ Hiệp 3

PJ năm sau : 1 bộ của  tác giả Đường Thất Công Tử

Nếu bạn có khả năng,không chỉ tham gia cos mà còn có khả năng đi hớn,viết lời thoại,làm video,photoshop,sub,tạo hình nhân vật,thiết kế, có mắt thẩm mỹ,make up xin giúp đỡ bọn mình 1 tay

Nhóm mình thành lập cách đây gần 4 năm , qua 3 lần thay đổi dàn cosplayer chính nay đã yên – bề – gia – thất ^^~ Hiện tại số thành viên chính vẫn rất ít,mong mọi người ủng hộ *cúi đầu*

P/s : dàn chính là những thành viên chính thức gia nhập nhóm , làm các PJ của nhóm

dàn phụ là những cosplayer chỉ tham gia nhóm 1 PJ nào đó rồi out ;_____;

2.Tìm người quản lý blog

Hiện tại mình khá bận,không thể quản lý blog wordpress nên nếu có 1 bạn giúp thì thật may quá.Công việc quản lý rất nhàn nhã,chỉ là trả lời comment , gửi pass cho những bạn nào cần và lâu lâu nếu nhóm mình có ảnh cosplay mới thì phụ mình post hộ

Bạn nào nhận mình xin cám ơn ;_____; và nếu bạn cũng ở HCM thì vẫn được ưu đãi như 1 thành viên nhóm cos :”> hứa đó *giơ ngón cái*

[Image: th3bhfm0rw.gif] Các ảnh offline , giao lưu , ăn chơi của nhóm được lưu vào mục ” Tụ điểm hớn “

[Image: th3bhfm0rw.gif] Mọi thắc mắc hay muốn hú hí xin hãy để lại lời nhắn trong tửu điếm.Không mang những thứ trong này ra nơi khác nhé .Cám ơn :”>
 [Image: z4080721.gif]  [ Gợi ý pass của ĐOẠN HỒNG LÂU ] còn pass của MP xin cứ  để lại mail ta sẽ gửi 
tên lòai hoa mang ý nghĩa “Xa ngàn dặm”, viết thường , k dấu cách

Set pass với những chương mang số chẵn ( hôm lào hứng lên sẽ đổi thành lẻ =]] )

Kết thúc thông báo ~  [Image: zx455523a2088.gif]

——————————————————————–

Hình ảnh

Categories: My group | 70 bình luận

Thông báo về dự án Túy Nhan Hồng

Mình là nhóm trưởng của nhóm cos Đông Phong , có vài việc muốn thông báo
1 : thống nhất đổi tên nhóm từ Đông Phong thành Dạ Điệp 
2 : dự án đam mỹ của nhóm hiện tại đang thiếu 2 nữ , 1 nam nhưng nhờ bạn Kỳ Nhi giúp đỡ nên chỉ thiếu 1 nữ nữa thôi
Nhóm ko bắt buộc mọi người đi fes,chỉ shoot và đi fes nếu mọi ng thích.Chụp khi rãnh nên sẽ k bất cập thời gian cho mọi ng.May đồ cos free tiền công , vải cũng sẽ lựa chỗ thật rẻ mà đẹp 
Nên bạn nữ nào có nhu cầu xin hay có quen biết ai có hứng thú xin hãy liên hệ/giới thiệu với mình *A* yêu cầu là cao trên 1m6 
Cám ơn đã đọc qua ;____;
Ps : tuyển hậu cần nữa nhé ~ bạn nào khéo tay hay có ý tưởng về cách làm tóc hay chụp khá xin hãy comment dưới đây 374985_411573528949696_760235561_n

Categories: Cosplay | 2 bình luận

August Bride

Shoot được thực hiện vào tháng nắng mưa thất thường khiến người chụp phải say nắng . Do chỉ có thể chụp trong 1 tiếng nên vẫn chưa thật sự  hài lòng lắm

Album là món quà dành tặng sinh nhật thứ 18 của San chan – người đẹp của bộ ảnh lần này.Tháng 8 – mừng ta và San đã thành gái 18 =)) , mừng cho những ai sinh tháng 8 và mừng nhóm cos chúng ta đã tròn 2t :X

Chúc mọi người luôn vui vẻ,hạnh phúc !

Cám ơn Yuki Kitsune Đại Nhân , Aqua Mira ,Bear Bla Bla , Black KandyLuv và đặc biệt là photographer Slump Toriyama đã giúp thực hiện bộ ảnh lần này

Vì chưa pts xong nên chỉ có vài tấm up trước để cho kịp còn trong tháng 8.Mọi ng thông cảm ^^

 

Categories: My group | 4 bình luận

Hồng Lâu chương 5

Hồng Lâu chương 5
Hồng Lâu nghe vậy liền nhìn về phía người đang nói chuyện, lại phát hiện ánh mắt đối phương dừng ở trên người mình. Hắn tìm một hồi lâu mới hiểu được đối phương đang nói cái gì, nhất thời cứng đờ.
Có…… có người lần đầu tiên gặp mặt sẽ liền đưa ra yếu nhân sao? (Yêm đã giải thích, come back chương 4 đê ~)
Hắn đem ánh mắt cầu cứu đến tên còn lại.
Tam thiếu gia…
“Hoành Tuyên.”
Thản nhiên hai chữ khiến cho người đang phe phẩy quạt dừng tươi cười.
“Được rồi, bất quá chỉ là vui đùa thôi mà.” Đoạn Hoành Tuyên thu lại cây quạt, lòng bàn tay linh hoạt dạo qua một vòng, sau đó thu vào trong lòng. “Bổn công tử đang thật đói bụng. Nếu không ăn một chút gì, liền ngay cả vừa cười vừa kính cũng không nổi.”
Ngài mà không nói chỉ cười thôi thì rất tốt.
Thiêu niên nhịn không được oán thầm.
Nếu xem nhẹ những lời nói nhiều của mỗ vị công tử, bữa cơm này cũng được coi là bình tĩnh. Trầm Thu Đồng giống như tập mãi thành thói quen, tự nhiên ăn đĩa rau. Cho dù nghe được người bên cạnh nói “Tam nhi, đồ ăn bên kia quá xa, ngươi gắp cho ta”, cũng không hề phản ứng.
Hoàn toàn không thèm nhìn.
Đoạn Hoành Tuyên cũng không giận, ngược lại chán nản nhìn về phía Hồng Lâu.
……. Là muốn ta gắp sao?
Đối phương thế nhưng lại gật đầu.
Thiếu niên cúi đầu nhìn món vịt nấu rượu, cuối cùng gắp một ít đưa qua.
Nói cũng kỳ quái, rõ ràng người này xem ra cũng ít nhất hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, nhưng cái động tác khoa trương đầy diễn cảm cũng rất thích hợp với hắn, hoàn toàn không sinh ra cảm giác không phù hợp. Trực giác của Hồng Lâu cho rằng đây là mặt tốt.
Võ lâm lung tung phức tạp. Nếu đúng như thế, người trước mắt này, sao có thể lên làm minh chủ.
Làm như phát hiện ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của ai đó, Đoạn Hoành Tuyên hướng hắn cười cười, lại tiếp tục sai khiến gắp này gắp kia.
Cuối cùng, Trầm Thu Đồng nói:
“Hồng Lâu, chính mình ăn.”
“Dạ”
“Trầm Thu Đồng, ngươi sao lại thế ~ ngươi ghen tỵ Tiểu Hồng Lâu gắp cho ta ngươi cứ việc nói thằng ~ sao lại thủ đoạn như thế ~”
Tiểu Hồng Lâu…
Thiếu niên khóe miệng giật giật.
===============================
Đoạn Hoành Tuyên lần này đến nhà, cũng không đơn giản là ăn cơm. Dù sao cũng là minh chủ võ lâm, tuyệt đối không thể có biểu hiện như hắn ung dung tự tại. Hắn tìm đến Trầm Thu Đồng, tự nhiên cũng có chuyện thương lượng.
Sau khi ăn xong, Hồng Lâu cẩn thận thu thập bàn ăn, đang định cầm chén lấy đi, nghe Trầm Thu Đồng thản nhiên nói:“Ngươi đi trước luyện công, ta sẽ xem xét.”
“Dạ, Tam thiếu gia.”
Hiện tại Hồng Lâu đang luyện chính là kiến thức cơ bản, chỉ học mỗi chiêu trung bình tấn, cộng thêm chạy cùng điều dưỡng nội tức linh tinh. Mỗi ngày cơm trưa trước sau đều phải luyện tập. Kỳ thật bây giờ còn không tới giai đoạn học kiếm pháp, Trầm Thu Đồng không cần mỗi ngày nhìn chằm chằm. Nhưng hắn mặc dù vội, vẫn chạy qua xem Hồng Lâu luyện tập. Trầm Tam bề ngoài xem ra lạnh lùng, nhưng thật ra là một sư phụ rất có trách nhiệm.
Hai người hiện giờ là chủ tớ, cũng có thể tính thầy trò. Chỉ là Hồng Lâu chưa bao giờ từng nghĩ tới việc kêu Trầm Tam “Sư phụ”. Bởi vì “Sư phụ” bất đồng cho “Sư phó”, nhưng hắn không muốn ông chủ hiện tại cùng với Ninh Thiệu sư phó ở Ngọc Lâu Đông lúc trước đánh đồng. Ninh Thiệu sư phó tốt lắm, bất quá Trầm Tam cùng bọn họ không giống nhau. Hồng Lâu cảm thấy được thân phận địa vị không đơn giản như vậy, còn về mặt khác, hắn cũng không nói được.
Hồng Lâu vẫn như cũ gọi hắn “Tam thiếu gia”, đối với cách xưng hô này của hắn, Trầm Thu Đồng chưa tỏ vẻ gì bất mãn, ngay cả nhíu mày cũng không. Hắn thậm chí còn không cho Bão Cầm xưng hắn “Thiếu gia”. Thiếu niên “lão gia” là Trầm gia hay là hắn luôn cô đơn, đó cũng chẳng phải là chuyện đáng để ý. Dẫn hắn trở về cũng tốt, dạy hắn tập võ cũng thế, đều là nhất thời hứng khởi mà thôi.
Hồng Lâu bưng bát cùng chén đĩa rời đi. Tay đóng cánh cửa phòng lại, Đoạn Hoành Tuyên đã nói tiếp. tiếng nói hắn hơi nhanh, có chút đứt quãng bay tới cửa:
“…….Võ lâm chính đạo….. Hiện giờ….. Niệm Bắc Lâu…..”
Hồng Lâu nhanh chóng đóng cửa.
Hắn không nên nghe điều gì, hắn tự nhiên sẽ không đi nghe.
Làm xong công việc, sau đó đi luyện công mới là chuyện quan trọng.
Bất ngờ chính là, thằng đến mặt trời đuổi dần ngã về tây, Trầm Thu Đồng cũng không có xuất hiện ở rừng trúc. Hồng Lâu tự ngồi trung bình tấn luyện cho xong kiến thức cơ bản, mới nhở đã qua thời gian luyện tập. Vì thế vội vã lau mồ hôi trên mặt, hướng chủ ốc đi đến.
Cửa phòng ngủ vẫn khóa, Hồng Lâu đứng ở bên ngoài giương giọng kêu:
“Tam thiếu gia.”
“Tiến vào.”
Hắn tự tay tiến vào, cửa gỗ khắc hoa lại mở ra trước một bước.
Trước mặt chính là Đoạn Hoành Tuyên.
“A, Đoàn minh chủ.” Khom người hành lễ.
Người trước mặt mỉm cười gật đầu, quay đầu đối người tĩnh tọa bất động Trầm Thu Đồng nói:“Thu Đồng, đừng nên lo lắng. Ta đi trước.”
“Đến giờ cơm chiều, lưu lại ăn rồi đi cũng không muộn.” Trầm Thu Đồng nói
Đoạn Hoành Tuyên giống như tùy ý khoát tay:“Không được, ta còn có việc.”
Khi đi qua bên người Hồng Lâu, lại nói:“Đoàn minh chủ, ta tiễn người ra ngoài.” Tiễn đưa khách đương nhiên là một trong những việc nên làm của tôi tớ.
Đoạn Hoành Tuyên dừng cước bộ, cười nhìn hắn:“Hồng Lâu quả niên là một đứa bé ngoan.” Nâng tay nhu đỉnh đầu thiếu niên đến mức rối loại. “Không cần tiễn, ngươi đi chuẩn bị cơm chiều cho thiếu gia đi.”
“A, dạ.” Bị tán dương, có triển vọng, có người nhịn không được mặt đỏ: “Đoàn minh chủ đi thong thả.”
“Ân.” Đoạn Hoành Tuyên từ trong lòng xuất ra cây quạt tiêu sái lắc lắc, đi ra vài bước sau lại đột nhiên quay đầu lại, hướng Trầm Thu Đồng lớn tiếng nói: “Đúng rồi, Tam nhi, còn nửa tháng nữa là sinh nhật ngươi, nghĩ muốn lễ vật gì?”
Trầm ngâm một lát sau, chậm rãi phun ra hai chữ:“Tùy ý.”
Động tác phẩy quạt không ngừng chút nào, tay áo theo gió tung bay thanh niên lắc đầu cười nói:“Chỉ biết trả lời như vậy. Ta đây tùy ý đi tìm cho xong.. Cho dù là tảng đá ngươi cũng không được ghét bỏ nga.”
“Ta biết. Ngươi đi nhanh lên.”
==============================
Cơm chiều cũng là Hồng Lâu đi phòng bếp lấy đến, ở Bàn Trúc Các ăn. Cơm trưa hôm nay cũng không như thường ngày ở nhà ăn của Trầm phủ, nhân lúc Trầm lão gia cũng thê tử đi ngoại ô chùa miếu, khoảng nửa khắc nữa mới trở về (nửa khắc: chắc 30” = =b yêm đối với khái niệm thời gian không rõ ràng a)
Hồng Lâu cũng biết sinh nhật của Trầm Thu Đồng, đương nhiên là từ Kiều Thẩm ở phòng bếp nói cho nghe. Thiếu niên ghi nhớ kỹ trong tim. Nghĩ sắp tới rồi, hắn nghĩ mình cũng nên cống hiến chút sức lực, tuy rằng bảo vật quý hiếm linh tinh hắn mua không nổi, chỉ là những lời chúc phúc bằng miệng, nhưng cũng là tấm lòng của hắn. (Em cứ thắt nơ mình lại mà đi tặng, bảo đảm là quý nhất) Hồng Lâu nhớ rõ ngày sinh nhật của chính mình, ngày đó có thể nghỉ, Ngọc lão bản sẽ vì hắn chuẩn bị thức ăn rất tốt, ban ngày sử dụng quyền lực dẫn hắn đi ra ngoài dạo chợ, khi trở về, Ninh Thiệu sư phó sẽ vì hắn nấu mì trường thọ, còn có rất nhiều người đối hắn cười. Này, đều là những ký ức rất đẹp.
Lúc trước Đoạn Hoành Tuyên đề cập đến, làm thiếu niên lại thêm phiền não. Suy đi nghĩ lại, cũng không có chủ ý nào.
Hắn hỏi qua Kiều thẩm, được đền đáp lại là thiện ý cười của nàng.
“Đứa nhỏ này, sinh nhật Tam thiếu gia cố nhiên trọng yếu, chuẩn bị lễ vật là chuyện của những khách nhân và đại nhân vật, chúng ta nha, hảo hảo phụng dưỡng Tam thiếu gia là được rồi. Ngươi thật sự là tưởng tẫn phân tâm (tâm hồn rối rắm, thích nghĩ vẩn vơ), vậy nghĩ cách làm điều gì đó đi, haha.”
Trầm Thu Đồng nhíu mày nhìn thiếu niên đối diện động đến đĩa rau được một nữa liền đứng ở giữa không trung. Ánh mắt thiếu niên hơi nhíu lại nhìn xa xăm tỏ vẽ hắn đang nghĩ đến chuyện đâu đâu.
“Dùng bữa.”
Thanh âm trầm ổn gọi Hồng Lâu tỉnh lại (bớ ba hồn bảy vía =))). Thiếu niên cúi đầu chứng kiến tay mình giơ lên, cùng ánh mắt lão gia ẩn ẩn hài hước cùng bất mãn, sắc mặt nhanh chóng đỏ lên, mải miết gặm lấy gặm để.
Trong tai tựa hồ nghe một tiếng cười nhẹ.
Được rồi, dù sao ta đều phạm vào những điều ngốc như vậy, cũng không kém lúc này đây. Thiếu niên cam chịu nhớ lại, đầu cúi càng thấp.
“Ngươi muốn ăn luôn cái bát sao?” Rõ ràng là đang dồn nén ý cười. (Rõ ràng là anh đang trêu chọc con người ta=]])
Thiếu niên nghe tiếng ngẩng đầu, mắt đối phương thoáng cong lên, khuôn mặt giảm vài phần lạnh lùng, ngay cả mắt trái luôn mờ ám cũng tựa hồ không như bình thường trở nên rõ ràng, Nam nhân này, phảng phất bao phủ một tầng sáng nhạt chung quanh.
Thiếu niên xem ngây người, tim bị kiềm hãm đập thình thịch.
Chỉ là một chỗ biến hóa rất nhỏ, liền gặp hợp chất giản đơn biến thành hợp chất phức tạp càng nhiều. (Yêm nghe cứ như đang giàng Hóa =..=b)
Rất nhiều năm sau, Hồng Lâu nhớ tới, chính mình bắt đầu từ lúc ấy bắt đầu say. Cho dù lúc sau trải qua nhiều thống khổ dày vò, cũng không từng mảy may dao động. Có thể kiên định đứng bên cạnh người này, cũng là hy vọng, càng khó được nhìn thấy nụ cười ôn nhu như vậy.
Dù cho trời đất đảo lộn, tinh tú biến quái, cũng có thể cùng quân cùng tùy.
Categories: Đam mỹ | Bình luận về bài viết này

[ĐôngPhong] Cosplay : From the Sandplay Singing of the Dragon_Rin x Len

From the Sandplay Singing of the Dragon

Cosplayer:

Rin Kagamine CN San Chan

Len Kagamine CN  Phantom

Photographer : Micheal De ArchAngel

Make up: Luu Ming

Retouch : Hoàng Đế Tiểu Công , w_i_n_g

COMING NOT SOON

=))))))))))))

Categories: Cosplay | Nhãn: | 2 bình luận

Hồng Lâu đệ thập chương

Hồng Lâu đệ thập tầng
Categories: Đam mỹ | Bình luận về bài viết này

Hồng Lâu đệ cửu chương

Hồng Lâu tầng thứ chín
Categories: Đam mỹ | Bình luận về bài viết này

Hồng Lâu đệ bát chương

Hồng Lâu tầng thứ tám
Categories: Đam mỹ | Bình luận về bài viết này

Hồng Lâu đệ thất chương

Hồng Lâu tầng thứ bảy
Categories: Đam mỹ | Bình luận về bài viết này

Hồng Lâu đệ lục chương

Hồng Lâu tầng thứ sáu
Categories: Đam mỹ | 1 bình luận

Riêng Tư: Offline Đông Phong – những điều chưa kể

Đây là nội dung riêng tư. Cần phải nhập mật khẩu để xem tiếp:

Categories: Cosplay | Nhập mật khẩu để xem bình luận.

[ĐôngPhong] Just Be Friends – Luka

Ờ thì ~ vốn chả tính up đâu vì ảnh chưa qua photoshop cũng chưa hoàn thiện ~ nói trắng ra chưa phải hàng chính thức kia mà cô Lâu Nhi cứ lải nhải tại sao post ảnh nhóm ng ta mà k thấy nhóm ta đâu *nhún vai* Ờ thì .nè~~

JUST BE FRIENDS .ver Megurine Luka

 made by San Shinigami

( nhóm tôi đấy =w= k phải nhóm ng khác đâu ~)

*quăng dép bỏ chạy*

Sao hơm ai chịu ps cho em nó =))

Categories: Cosplay | 12 bình luận

[VN] Cosplay Điệp Chi Mộng

Hàng VN chất lượng cao =))  kiểu liêu trai chí dị ấy mà ^^

 

 

Máy nặng quá ~ mốt update tiếp =))

Categories: Cosplay | 2 bình luận

Riêng Tư: [T.N.H] 2

Đây là nội dung riêng tư. Cần phải nhập mật khẩu để xem tiếp:

Categories: Nào ta cùng hớn ~ | Nhập mật khẩu để xem bình luận.

Hồng Lâu đệ tứ chương

 Hồng Lâu đệ tứ chương

Chap này anh Đồng có tiến bộ dù chỉ 1% =] túm lại vẫn có tiến bộ ~ cứ nghĩ anh cứ biết trơ ra ~

=====================================

Bàn Trúc các có một rừng trúc lớn , phù hợp với cái tên, trong rừng trúc một chiếc bàn được xây từ khối đá lớn, trang bị ghế đá để phụng dưỡng Tam thiếu gia,  mọi người đều biết. Tam thiếu gia khi ở phủ , mỗi ngày sáng sớm đều phải lúc này luyện võ, sau khi ăn xong cũng đến tản bộ. Cây trúc thực mới , nghe nói Tam thiếu gia khi còn nhỏ từng đi nơi này lấy nước, cả Bàn Trúc các bên cạnh rừng trúc do từng bị thiêu hủy . Lần đó Tam thiếu gia vừa vặn đã đi Đoàn gia, hơn tháng đều không có trở về  mới may mắn thoát khỏi tai họa. Cho nên, phủ được tân tu như  ban đầu. Bất quá qua mấy chục năm , quang cảnh sum xuê thịnh vượng .

Tới sáng sớm,  Trầm Thu Đồng như mọi ngày rời giường. Nguyên bản lúc này, Hồng Lâu nên hầu hạ hắn thay y phục ,  rửa mặt, quay đầu lại ngủ thêm một chút, lại đi phòng bếp lấy điểm tâm. Hiện tại thời gian ngủ cũng bị cướp đoạt,  thiếu niên cũng hoàn toàn không chút oán hận,  giờ phút này nghiêm trang ngồi trung bình tấn, trên mặt một bộ y phục như cũ, âm thầm có điểm chút hưng phấn .
Hắn chưa bao giờ nghĩ tới chính mình cũng có một ngày như vậy, có thể tập võ công mà hắn đã tha thiết ước mơ. Một thiếu niên ngàn kì trăm thái trong Ngọc Lâu Đông giống như Hồng Lâu, đối với giấc mộng tương lai, cũng không phải khổ đọc thánh hiền mong có một ngày khảo thủ công danh, mà là học võ công, thân thể cao lớn, mới có thể bảo vệ bản thân, bảo vệ người ở bên cạnh.
Hồng Lâu nghĩ người hắn cần bảo hộ có rất nhiều, nhận nuôi hắn – Ngọc Trường Thanh lão bản, dạy hắn tri thức  – Ninh Thiệu sư phó,  không chỉ người quan tâm bài trường quyền của hắn, cùng hắn cùng nhau quét tước hậu viện cẩm trà, mà còn người  lúc nào cũng cười đến nỗi khiến người ta tức giận đến phô cả dạ – Lý lão bản. Mười lăm năm nay, chung quanh y , người tốt luôn chiếm đa số. Kể cả kẻ hại hắn rời đi Ngọc Lâu Đông Vương lão gia, hiện tại cũng khiến Hồng Lâu cảm kích, bởi vì nhờ hắn đại náo, mới khiến cho thiếu niên nhìn thấy chủ nhân hiện tại. Ở thiếu niên xem ra, Trầm Tam là tuyệt đối cường giả. Tuyệt đối .
 Cho dù từ hôm nay trở đi, thời gian ngủ đã không có ,  mỗi ngày luyện năm canh giờ kiến thức cơ bản. Nhưng, y hiển nhiên là vui . Y thậm chí cảm thấy được, không lâu sau, chính mình sẽ trở thành một gã hiệp sĩ nho nhỏ.
Đương nhiên, Trầm Thu Đồng so với hắn thực tế hơn. Nhìn thiếu niên nháy mắt hỏi mình khi nào thì có thể trở nên cường hãn, hắn yên lặng đánh giá đối phương thân thể gầy yếu so với bằng hữu cùng lứa tuổi, ở trong ánh mắt chờ đợi của đối phương chậm rãi phun ra vài chữ  “Chậm thì mười năm.” (Ác dễ sợ ác = =)
Categories: Đam mỹ | 1 bình luận

Hồ lãng_Part 5 + Ending

PART 5

Ba trăm năm mấy đận luân hồi?

Hồng trần này không có người thật quá tịch liêu.

 

 

Sau ba trăm năm, hắn lỡ bước một lần về lại dòng suối ngày xưa đó.

Và rồi hắn gặp con hồ ly nhỏ, lông trắng muốt, lỗ tai bông xù.

Môi hắn mấp máy, suýt bật lên tiếng Lam Nhi.

Nhưng con hồ ly này không phải Lam Nhi.

Lam Nhi có tròng mắt xanh y như màu mắt hắn vậy.

Con hồ ly này lại có mắt màu tím biếc.

Hắn biết là không phải nhưng hắn không kìm được.

Hắn nhìn con hồ ly nhỏ, cười, chìa cho nó một miếng lương khô.

Con hồ ly nhỏ đó giống hệt Lam Nhi.

Đến cả  câu hỏi ngây ngô ” Thần tiên ca ca, ta yêu người được không?” cũng thật giống.

Đến nỗi, hắn buột miệng đáp lời khi con hồ ly đó hỏi tên hắn.

“Hà Khả Tuyết”

“Hà Khả Tuyết, tên thật đẹp, tên ta là Tử Nhi. Thần tiên ca ca, ta yêu người được không?”

“Không được đâu.” Hắn nghe rõ mình đáp lời như thế, nhưng khi nhìn bóng con hồ ly nhỏ lủi thủi về hang, hắn lại thở dài.

Động tâm một lần,  bi thương một lần.

Lần thứ hai, chẳng dễ đến thế đâu…

 

 

Tử  Nhi thích Hà Khả Tuyết, vô cùng, vô cùng thích hắn.

Nhưng được đáp lại là sự cự tuyệt lạnh lùng.

Nó được một vị hồ ly tỷ tỷ mách cho cách khiến thần tiên động lòng.

Dùng Huyết hồn thảo  mọc trên núi Côn Luân

Đốt lên

Thì thầm ba lần

Tên của thần tiên.

Đó là cách khiến Hà Khả Tuyết yêu nó đời đời kiếp kiếp.

 

Tử Nhi trèo đèo lội suối, mất bảy bảy bốn chín ngày mới hái được ba nhánh Huyết hồn thảo trên đỉnh Côn Luân.

Lúc nó gặp lại Hà Khả Tuyết, bộ lông trắng đã không còn lấp lánh như trước vì đường trường bụi bặm.

Tử Nhi nâng niu ba nhanh cỏ, đặt vào trong một cái hũ nhỏ bằng pha lê, châm lử a đốt, khẽ thì thầm cái tên “Hà Khả Tuyết”.

Sau khi đọc lần thứ nhất, nó thấy Hà Khả Tuyết đứng trước khung cửa, mỉm cười với nó.

Sau khi đọc lần thứ hai, nó thấy Hà Khả Tuyết vươn tay ra, ôm lấy nó.

Sau khi đọc lần thứ ba, nó thấy vòng tay ôm nó trượt dần.

Mở mắt ra nhìn, nó vẫn thấy Hà Khả Tuyết cười với nó, và rồi…

… Tan biến vào hư không.

 

Đằng sau cánh cửa phòng Tử Nhi, có một con hồ ly với y sam bích lục.

Nó nép vào cửa, cười hả hê.

Hà Khả Tuyết, cuối cùng ta cũng trả thù được Kỷ Đằng yêu dấu của ta.

 

 

Hồ ly, tuy ngoài miệng nói rằng đa tình thành bản chất, câu dẫn người thành thói.

Suy cho cùng, kỳ thật tất cả đều rất si tình.

 

ENDING

Hắn ngửi thấy mùi hương đó, một mùi hương vô cùng kỳ lạ và mị hoặc, mùi hương hắn chưa từng ngửi thấy bao giờ.

Nhưng hắn biết, đó là mùi của Huyết hồn.

Hắn nghe ai đó thầm thì tên của hắn.

Lâu, rất lâu rồi, chưa từng có ai gọi tên hắn.

 

” Hà Khả Tuyết.”

Ánh mắt hắn mờ dần, thoảng đâu đó trong cơn mơ ảo, hắn nhìn thấy ai đó như là Lam Nhi.

Hắn cười với hình bóng đó.

 

“Hà Khả Tuyết.”

Tiếng ai đó từ xa xăm gọi tên hắn vang lên lần thứ hai.

Tròng mắt xanh biển chuyển dần sang màu xám xịt.

Mái tóc bạch kim ngả dần về màu đen huyền.

Hắn vươn tay ra, ôm lấy cái bóng hình hắn mong tưởng, ôm lấy Lam Nhi của hắn.

Nhưng khi ôm rồi, hắn nhận ra người đó là Tử Nhi.

 

“Hà Khả Tuyết.”

Hắn nhớ lại những chuyện cũ xưa cách đây cả ngàn năm.

Mẹ hắn từng dịu dàng gọi tên hắn như thế.

Chỉ duy nhất một lần.

“Con trai của ta, ta đặt tên con là Hà Khả Tuyết.”

Cha hắn từng nghiêm khắc quát mắng hắn.

Ngọc Đế thúc thúc từng bị hắn mè nheo đòi kẹo hồ lô.

Hằng Nga tỷ tỷ từng bị hắn đe dọa cướp mất Ngọc Thố.

“Thần tiên ca ca, ta yêu người.”

Và rồi hắn nhớ ra.

“Huynh chưa hồi phục công lực, không phải là đối thủ của Kỷ Đằng Đế Quân.”

Tay trái hắn nắm Tử Nha thần kiếm, tay phải hắn rõ ràng nắm tay Lam Nhi.

Lam Nhi khẽ cười, ôm hắn, thầm thì vào tai hắn.

“Hà Khả Tuyết, huynh nhất định đừng quên ta nhé.”

Đó là lần duy nhất Lam Nhi kêu tên hắn.

Sau đó…

…sau đó

Lam Nhi phá toái nguyên anh, đồng qui vu tận với Kỷ Đằng Đế Quân.

Để lại một mình hắn ngẩn ngơ đợi chờ bên hàng hồng cúc.

Hắn nhớ ra hết rồi.

Hắn không thể chấp nhận sự thật là Lam Nhi không còn nên mới tự dối gạt mình suốt ba trăm năm.

 

Mùi Huyết Hồn thảo dụ hoặc như muốn hắn chìm sâu vào giấc ngủ.

Hắn biết đó là điềm báo, trước lúc hắn tan biến vào hư vô.

Hắn chỉ muốn biết liệu biến mất như thế liệu hắn có thể gặp Lam Nhi thêm một lần nữa không?

Con hồ ly nhỏ, bộ lông trắng muốt, lỗ tai bông xù.

Con hồ ly nhỏ y sam bạch sắc, vũ khúc câu hồn.

Chẳng ai có thể trả lời cho hắn câu hỏi đó

 

Nhân sinh đạo … đích vô thường.

Một kiếp ái tình.

Một kiếp bi thương…

_ Hoàn_

 

“Hồ lãng”

Được viết bởi Hà Khả Tuyết.

Dành tặng Michyo nhân ngày sinh nhật.

Bản quyền sáng tác thuộc về Hà Khả Tuyết.

Quyền sở hữu thuộc về Michyo

Categories: Đam mỹ | Bình luận về bài viết này

Hồ lãng_Part 3 + 4

HỒ LÃNG

By : Hà Khả Tuyết

—————————————-

PART 3

Côn Luân sơn quanh năm tuyết phủ, mọc đầy thứ cỏ dại có tên là Huyết hồn.

Thần tiên trường tồn cùng trời đất, nhưng thần tiên cũng có thể tan biến vào hư không.

Lấy Huyết hồn thảo đốt lên, thầm thì ba lần tên thật của thần tiên.

Đó chính là cách khiến một vị thần tiên vĩnh bất siêu sinh.

Vì thế, tên của thần tiên là một thứ cấm kỵ, không bao giờ được nói ra.

Huyền Linh Thánh Mẫu được tứ hôn cho Thiên Địa Vương Vô Dụng, chưởng quản Hoàn Hồn Thai tại Thiên giới.

Ba năm sáu tháng, Huyền Linh Thánh Mẫu hạ sinh ra Hà Khả Tuyết.

Ngọc Đế ngự phong cho hắn là Bảo Hằng Đế Quân.

Bảo Hằng Đế Quân, một trong Tứ đại đế quân, trừ yêu diệt ma, được mệnh danh là Sát thần.

Y sam màu bạc, tròng mắt xanh biển đầy lãnh ngạo.

Hình bóng đó khiến vô số người tơ tưởng.

Ba trăm năm trước, Bảo Hằng Đế Quân trải qua Thiên, Địa ,Phong, Lôi, Thủy, Hỏa, Minh, Ám, Diệt, cửu kiếp, đạt đến mức cảnh giới mới, thực lực trở nên đáng sợ nhất trong tam giới.

Lúc hắn vừa trải qua cửu kiếp, yếu ớt vô lực, hôn mê bên bờ suối.

Con hồ ly nhỏ tha hắn về hang.

Con hồ ly nhỏ tên là Lam Nhi, nhỏ xinh, trắng muốt, bông xù.

Con hồ ly nhỏ cứ bám lấy hắn, một câu thần tiên ca ca, hai câu thần tiên ca ca.

Con hồ ly nhỏ ngốc nghếch, chân thành, quan tâm hắn, yêu thương hắn, si mê hắn.

Con hồ ly nhỏ khiến hắn động tình.

Hắn ngồi dựa vào vách hang, hồ ly nhỏ hóa về hồ hình, cuôn tròn trong lòng hắn, mơ màng ngủ.

“Ta tên là Hà Khả Tuyết, nhớ cho kỹ, tên ta là Hà Khả Tuyết.”

Con người sống trăm năm, đã thấy cô tịch, nên mới hai mươi năm đã mải miết kiếm tìm kẻ có thể cùng bạch đầu giai lão.

Thần tiên trường tồn cùng trời đất, càng thấy tịch liêu.

Hắn vọng tưởng một chú, mơ mộng một chút.

Con hồ ly nhỏ khiến hắn động phàm tâm.

Hắn muốn cùng nó bên nhau đến hôi phi yên diệt.

Vọng tưởng một chút.

Mơ mộng một chút.

Chắc chẳng sao đâu…

—————————————————————

PART 4

Hồng cúc hoa đỏ

Chờ ngươi bên lối nhỏ

Hồng cúc phai rồi

Vẫn chờ mãi không thôi.

 

 

Hắn nhớ năm đó,  ngoài kia tuyết trắng đầy trời, trắng y như  màu  lông của Lam Nhi vậy.

Hắn nhớ tết nguyên đán năm đó, Lam Nhi vận bạch y tinh khiết, hiến tặng hắn một điệu vũ tiêu hồn.

Hắn nhớ món bánh Lam Nhi làm, rất ngọt, vô cùng ngọt, thoảng nhẹ mùi hương hoa mân côi.

Hắn nhớ lúc Lam Nhi dắt hắn về, tỷ muội, thúc bá, cô cô,  bà bà đều bu lấy hắn, sờ mó hắn, hỏi han hắn, hắn đã phải rất kiềm chế để không cho mỗi người một đòn trí mệnh.

Hắn nhớ đêm nguyên tiêu năm đó, rèm lụa đỏ lay lay, yên hoa bừng nở đầy trời.

Hắn nhớ Lam Nhi vận giá y, bờ môi hồng đào, sóng mắt mừng vui, ngồi trong kiệu hoa chờ hắn đá cửa, ngồi trong tân phòng chờ hắn vén khăn che.

 

Thảo nguyên mịt mờ…

Tầng tầng mưa bụi…

Hắn nhớ lúc đó, hắn gặp Kỷ Đằng Đế Quân, kẻ luôn nhăm nhe đánh bại hắn, để ngoi lên thần vị đứng đầu tứ đại Đế Quân.

Hắn nhớ lúc đó, hắn chưa hồi phục công lực.

Hắn nhớ lúc đó, tay trái nắm Tử Nha thần kiếm, tay phải nắm chặt tay Lam Nhi.

Sau đó, hắn nhớ….

Hắn nhớ….

Sau đó hắn không nhớ gì cả.

 

Cuối năm đó, tuyết lại rơi trắng trời.

Hắn ngồi đó, dựa vào thanh Tử Nha, mắt dõi ra xa xăm ngoài màn mưa tuyết.

Như ngóng, như chờ, như trông, như mong…

Ngóng ai đó cười giòn tan, dịu dàng.

Chờ ai đó ngả đầu vào vai hắn, thầm thì.

Trông ai đó múa một khúc ” Phong hoa”.

Mong ai đó khiến hắn say tình….

 

Hồng cúc hoa đỏ

Chờ ngươi bên lối nhỏ

Hồng cúc phai rồi

Hồng cúc… phai rồi

Sao ngươi không về đi thôi??

 

Categories: Đam mỹ | 1 bình luận

Hồ lãng_Part 1 + 2

HỒ LÃNG

By : Hà Khả Tuyết

1 truyện nho nhỏ của Tuyết tỷ gửi tặng ta hôm sinh nhật :”>

————————————————-

Part 1

Hồ ly, hồ ly, hồ ly nhỏ

Ngươi đang đi đâu rồi?

Hồ ly, hồ ly nhỏ

Còn không mau về thôi?

Hồ ly, hồ ly, hồ ly nhỏ

Sao ngươi vẫn chưa về?

Hồ ly, hồ  ly nhỏ

Ngươi mà không về nữa

Ta sợ  chẳng nhớ nổi ngươi đâu.

Trời đã sang xuân rồi

Hoa nhỏ đã nở rồi

Hồ ly, hồ ly nhỏ

Mau mau về đây đi…

Chuyện một con hồ ly ngơ ngác và vị thần tiên phiêu lãng giang hồ.

Trời trong veo, gió nhè nhẹ, hồ ly nhỏ đi dạo trong khu rừng đầy nắng.

Hoa bên đường khe khẽ nở.

Cỏ bên đường nghiêng ngả dập dìu.

Hồ ly nhỏ ngoan hiền gặp phải sói già hư đốn.

Sói già hư đốn vẩy bùn lên bộ lông trắng của hồ ly nhỏ, cười khẩy, bỏ đi.

Hồ ly nhỏ cay cú, cắn đuôi sói già, nhe nanh dọa dẫm.

Sói già cáu tiết, đuổi theo.

Hồ ly nhỏ cong đuôi chạy mất.

Hồ ly nhỏ đi qua bờ suối, tính giũ sạch bùn trên lông.

Hồ ly nhỏ thấy Hà Khả Tuyết.

Hà Khả Tuyết ngồi dưới gốc cây ven suối, y sam màu bạc, mái tóc bạch kim, tròng mắt xanh biển, đầy vẻ ngang tàng.

Hà Khả Tuyết thấy hồ ly nhỏ.

Hồ ly nhỏ trắng muốt, hai lỗ tai bông xù, cái mũi bé xíu hồng hồng.

Hà Khả Tuyết vẫy tay, chìa ra cho hồ ly nhỏ một miếng lương khô.

Hồ ly nhỏ bị mê hoặc bởi thứ khí tức ba phần thần tiên bảy phần yêu mị đó, mon men bước đến.

Hồ ly nhỏ thật dễ dụ.

Chỉ cần một miếng lương khô.

Hồ ly nhỏ thích Hà Khả Tuyết.

“Con hồ ly ngốc này, đi đâu đến giờ mới về?” Chị cả của hồ ly nhỏ cáu kỉnh gắt.

“Tỷ ơi, hồ ly có thích người được không?”

“Đồ ngốc, hồ ly là loài chuyên đi dụ hoặc con người, làm gì có chuyện thích. Con người chỉ là trò chơi tiêu khiển, điểm tô cho cuộc sống dài đằng đẵng của hồ ly chúng ta thôi.”

“Đừng nói là mi thích con người rồi đó nhé? Mau thay đồ, rồi vào ăn cơm, tổ sư bà bà đợi từ nãy đến giờ rồi.”

Hồ ly nhỏ mặt mày bí xị, cụp đuôi lủi vào hang.

——————————————

Part 2

Ba trăm năm trước, ở một nơi nào đó.

“Thần tiên ca ca, ta yêu người được không?”

“Thần tiên ca ca, ta yêu người được không?”

“Thần tiên ca ca…”

Con hồ ly nhỏ trắng muốt như đám mây, bốn chân bé xíu xíu, đuôi xù như  bông, lon ton chạy theo một người.

Y sam màu bạc, dáng vẻ ngang tàng, tròng mắt xanh biển đầy ngạo khí.

“Thần tiên ca ca, ta yêu người được không?”

Con hồ ly nhỏ cứ chạy theo mãi, chạy mãi, vừa chạy vừa hỏi.

Ngày này qua ngày khác, tháng này qua tháng khác.

Lúc vị thần thiên động lòng.

Hồ ly nhỏ chẳng biết đã biến đi đâu.

Vị thần tiên tìm mất ba trăm năm.

Ba trăm năm sau bên bờ suối.

“Thần tiên ca ca, người tên là gì?”

“Hà Khả Tuyết.”

“Thần tiên ca ca, ta yêu người được không?”

Con hồ ly nhỏ ngáo ngơ lại hỏi y chang như ba trăm năm trước.

“Không được đâu.” Vị thần tiên lạnh lùng trả lời.

Ba trăm năm, trò chơi ái tình, chơi chán rồi, bỏ đi thôi.

Hồ ly nhỏ lủi thủi quay đi, buồn rười rượi.

Vị thần tiên nhìn theo, tròng mắt xanh biển băng lãnh, vô tình.

Tên của thần tiên chẳng thể tùy tiện nói ra.

Khi cho người nào biết tên chính là đã ký một bản khế ước ràng buộc vĩnh viễn.

Vậy mà khi con hồ ly nhỏ đó hỏi, hắn lại buột miệng nói ra.

Hồ ly nhỏ đi xa dần.

Xa xa có tiếng ai đó khẽ thở dài.

Thần tiên một khi đã động lòng.

Tâm đã trao đi rồi, tìm lại có được đâu…

……………..continue………….

Categories: Đam mỹ | 3 bình luận

Riêng Tư: Hồng Lâu đệ tứ chương

Đây là nội dung riêng tư. Cần phải nhập mật khẩu để xem tiếp:

Categories: Phượng Vu Cửu Thiên | Nhập mật khẩu để xem bình luận.

Hồng Lâu đệ tam chương

Thành thật xin lỗi vì bây giờ mới có chap mới TT^TT Năm nay dân nữ lên 12 nên ko thể tiếp tục hớn như trước ~ nay rãnh đc tí nên sẽ cố bù đắp cho mọi ng >”<

Hồng Lâu đệ tam chương

Edit : Tử Nhi & Phong Nhi

Beta : Lam Nhi

Tên công này thiệt ghê nha ~ trẻ thế này đã có thê tử là 1 đại mỹ nhân lại có 2 tỳ nữ kè kè bên cạnh 

Kiểu này là dạng ngôn tình hóa đam mỹ nè =]]

Tiếp tục đọc

Categories: Đam mỹ | 1 bình luận

~ Happy birthday ~

Hum nay 4/8 là sinh nhật của dân nữ nga XD~ ta làm 1 bài riêng để các nàng có thể chung vui với ta về việc ta đã đủ tuổi coi ya =))  tiện thể đòi nợ luôn :”>

Tình hình là k hiểu sao dạo này các nàng rất tinh ý TT^TT ta [ theo lời Tử  Nguyệt tỷ ] hiện đang bị  tự  kỷ cấp cao,đang bấn lọan horror manga và…dòm list phu quân cũng hiểu ta là kẻ thế nào……

Hèn gì quà các nàng tặng rất có không khí đó nha =]]

Món đầu tiên là…..của Heian phu quân 😡

Thứ hai là quà của  Đại Miêu & Tiểu Kê ~ ta iu 2 nàng :”>

=> trời ới ~ sao lại có 2 chữ tự kỷ vậy nè TT^TT

Tiếp là của Minh Hiên ~ thực ra ẻm đã đặt gạch từ  lâu =w=

[Đoản Văn] Nhìn

Chấp bút: Mặc Minh Hiên.

Thể loại: Đoản văn, đam mỹ hiện đại, nhất thụ nhất công, hài (nếu có người chịu cười)

Đôi lời nhắn gửi: Sinh thần vui vẻ  <(¯¯︶¯¯)>

Còn nữa….( nếu có ng chịu tặng =)) )

Tiếp tục đọc

Categories: Nào ta cùng hớn ~ | 25 bình luận

Blog tại WordPress.com.